Tu tập giúp mình điều gì - bchanel.vn

Giữa guồng quay vội vã của tuổi trẻ, vẫn có những người âm thầm chọn bước đi chậm rãi để quay về bên trong, lắng nghe chính mình và tìm đến sự tỉnh thức trong từng hơi thở. Trần Thị Trâm cô gái 20 tuổi là một trong số đó. Không rầm rộ, không phô trương, Trâm đến với đạo Phật bằng một con đường rất dịu dàng và từ đó lan tỏa những hạt giống bình an đến bạn bè, cộng đồng thông qua chính sự tu tập hằng ngày của mình. Dù còn rất trẻ, Trâm đã có nhiều năm gắn bó với Phật pháp như một điểm tựa tinh thần vững chắc. Với trái tim hướng thiện và tinh thần tỉnh thức, Trâm mong muốn lan tỏa những giá trị tốt đẹp của đạo Phật đến cộng đồng, đặc biệt là thế hệ các bạn trẻ với cuộc sống đầy biến động như bây giờ. Trong mỗi lời nói của cô là sự tỉnh thức, trong mỗi hành động là một hạt giống của thương yêu. Hành trình tu học của Trâm là minh chứng rằng tuổi trẻ không chỉ là khát vọng vươn lên, mà còn là khả năng lắng lại để tìm thấy ánh sáng từ bên trong.

PV: Nhân duyên nào đã khơi nguồn cho bạn lựa chọn Phật pháp làm nơi nương tựa trong hành trình trưởng thành của mình?

Mình đã được gieo duyên với Phật pháp từ khi còn rất nhỏ, từ khi bắt đầu có ý thức mình nhận ra chính bố là người đầu tiên dẫn dắt gieo duyên mình đến với con đường tu học, gieo những hạt giống thiện lành đầu tiên trong tâm hồn mình. Và chính từ đó thì mình được hiểu và tiếp tục tiến sâu về Phật pháp hơn. Mình đến với đạo Phật từ những điều rất bình dị trong đời sống. Từ thuở nhỏ, mình đã quen với hình ảnh bố lặng lẽ tụng kinh, thắp hương, hay những buổi sớm đưa mình đi chùa. Lúc đó còn trẻ con nên mình chỉ thấy đó là thói quen, là nếp nhà. Nhưng càng lớn, càng va vấp nhiều với cuộc sống, mình mới dần hiểu vì sao bố lại tìm đến Phật pháp và vì sao giờ đây, mình cũng chọn con đường ấy.

Có những lúc tâm trí mình rối bời, mệt mỏi vì những điều không như ý, mình tìm về những lời dạy của Phật về vô thường, về buông xả, về nhân duyên và cảm thấy lòng mình được dịu lại. Không phải vì mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn, mà vì mình học được cách chấp nhận và đi qua chúng một cách bình thản hơn. Cũng nhờ đó, mình dần thấm được tinh thần sống có Đạo, sống có Hiếu đây là những điều trước kia nghe quen tai mà chưa từng thực sự hiểu sâu. Đạo ở đây là đạo đức làm người, biết chia sẻ và giúp đỡ cho đi; Hiếu ở đây là hiếu thảo với bố mẹ, ông bà những người nuôi dưỡng và sinh thành ra ta. Mình tin nhiều người cũng như mình, nhờ biết đến Phật Pháp mà hiểu sâu sắc hơn về sống Hiếu Đạo. Và với mình, nương tựa đạo Phật là con đường để trở về với sự bình an trong nội tâm và hướng thiện trong cuộc sống.

PV: Bạn có thể chia sẻ một ngày tu tập lý tưởng của mình sẽ như thế nào không? Và tuổi trẻ thường gắn liền với năng lượng và khát vọng, vậy thì việc tu tập có từng khiến bạn cảm thấy “lạc nhịp” so với bạn bè không?   

Một ngày tu tập của mình thường rất giản dị. Mình bắt đầu buổi sáng bằng một chút tĩnh lặng có thể là ngồi thiền vài phút, hoặc đơn giản chỉ là ngồi yên để thở và cảm nhận sự có mặt trọn vẹn của mình trong ngày mới. Nếu có thời gian, mình đọc vài trang kinh, hoặc nghe một bài pháp thoại nhẹ nhàng. Càng ngày mình càng thấy rõ tu tập không phải là tách khỏi đời sống, mà chính là sống đời sống đó một cách tỉnh thức. Trong ngày, mình cố gắng thực tập chánh niệm trong từng việc nhỏ. Khi gặp chuyện bực bội hay không như ý, thay vì phản ứng ngay như trước, mình tập dừng lại, nhìn sâu vào cảm xúc và nghĩ thầm rằng mình đang thực sự cần điều gì lúc này? Có khi chỉ cần một hơi thở chánh niệm thôi, mọi thứ đã khác đi rồi.

PV: Chuyến đi tu tập nào đã để lại cho bạn ấn tượng sâu sắc nhất?

Để nói về điều khiến mình ấn tượng sâu sắc nhất trên hành trình tu tập, chắc chắn phải là những khóa tu mà mình đã được tham gia. Ban đầu, mình chỉ là một tu sinh lặng lẽ ngồi nghe pháp, học cách quay về với chính mình. Rồi dần dần, mình trở thành tình nguyện viên, sau đó được tin tưởng trở thành một trong những thành viên của Ban Tổ chức. Mỗi vai trò là một trải nghiệm khác nhau, và mỗi lần đều để lại cho mình những dấu ấn rất đặc biệt.

Nhưng nếu để nói về khóa tu khiến mình nhớ mãi, thì đó chính là khóa gần đây nhất tại Chùa Xuân Đài, tỉnh Hà Tĩnh. Đây không chỉ là nơi tổ chức khóa tu, mà còn là nơi gắn bó với mình từ bé nơi bố từng dắt tay mình tới chùa, nơi mình lần đầu biết đến tiếng chuông, tiếng mõ, và những bài học đầu tiên của Phật pháp. Và cũng chính nơi này, Sư phụ là người đầu tiên gieo vào mình hạt mầm tỉnh thức, mở ra con đường học Phật. Điều làm mình hạnh phúc nhất trong khóa tu này không chỉ là được tham gia tổ chức, mà là được cùng các bạn trẻ sống trọn vẹn trong không khí thiền môn và sự an trú trong hiện tại. Mình thấy rõ những ánh mắt thay đổi sau vài ngày tu, thấy sự lắng lại nơi trái tim của các bạn và mình chợt nhận ra rằng hóa ra mình không chỉ đang tu cho riêng mình, mà đang góp phần nhỏ bé vào việc lan tỏa sự an lành đến với người khác. Với mình, đó là tu tập trong hình hài chân thực và sống động nhất.

PV: Trải nghiệm phụng sự trong sự kiện cung thỉnh và chiêm bái Xá Lợi Đức Phật tại chùa Quán Sứ với bạn có ý nghĩa như thế nào?

May mắn có duyên được phụng sự trong sự kiện chiêm bái Xá Lợi Đức Phật tại Chùa Quán Sứ là một trải nghiệm thiêng liêng, sâu lắng và thật khó diễn tả trọn vẹn bằng lời. Mỗi khoảnh khắc được góp một chút công sức nhỏ bé trong đại lễ ấy, mình đều thấy lòng mình lắng lại không còn là Trâm của đời thường nữa, mà là Trâm đang được sống trọn vẹn trong sự khiêm hạ, trong chánh niệm, và trong lòng biết ơn sâu sắc. Nhìn từng dòng người kính lễ, có cụ già run run chắp tay, có bạn trẻ lặng lẽ rơi nước mắt mình càng thấy rõ giá trị của niềm tin, sự kết nối tâm linh, và tình yêu thương không biên giới. Được phụng sự là một phước duyên. Và với mình, đây không chỉ là một sự kiện mà là một dấu ấn sâu trong hành trình tu tập và trưởng thành của chính mình.

Mình vẫn nhớ như in một khoảnh khắc đặc biệt tại lễ chiêm bái Xá Lợi Phật ở Chùa Quán Sứ: Hôm đó trời nắng gắt hơn 40 độ, vậy mà nhiều cô chú lớn tuổi vẫn đến từ sớm, tay lần chuỗi, ánh mắt đầy thành kính khiến mình thực sự xúc động và kính phục. Có người phải đi hàng chục, thậm chí hàng trăm cây số, nhưng không ai than vãn hay bỏ cuộc. Ai cũng nắm tay chắp lễ, ánh mắt thành kính và tràn đầy niềm tin. Cảnh tượng đó khiến mình xúc động sâu sắc. Giữa cái oi bức của nắng hè, những bước chân bền bỉ ấy như thắp sáng cả không gian, nhắc mình về sức mạnh của niềm tin và lòng thành kính.

Đạo Phật không chỉ là chuyện đi chùa chiền hay kinh sách, mà là cách sống sâu sắc và chân thật giữa đời thường từ một hơi thở có mặt trọn vẹn, đến một suy nghĩ thiện lành, một hành động tử tế. Mình mong rằng các bạn có thể gieo cho mình một hạt giống bình an, và nuôi dưỡng nó bằng sự hiểu biết, bằng lòng từ bi như cách mà mình đã được gieo duyên ngày xưa. Dù bạn đang ở đâu trên hành trình của mình, chỉ cần quay về bên trong, bạn sẽ luôn có một nơi nương tựa vững chãi và đầy yêu thương. Bản thân mình cảm thấy rất duyên lành khi được Truyền Hình An Viên phỏng vấn. Hai tiếng “đồng hành cùng đạo” luôn là chủ đề mình trân trọng và thấy thiết thực trong đời sống giới trẻ như mình. Hy vọng những lời chia sẻ của mình sẽ lan tỏa thông điệp giáo lý sáng suốt, cuộc sống tươi đẹp mà Giáo hội đang truyền tải tới các bạn trẻ.

PV: Xin cảm ơn Trâm về những chia sẻ chân thành và ý nghĩa. Chúc bạn luôn giữ vững niềm tin, để tuổi trẻ mãi song hành cùng ánh sáng Phật pháp trên mọi hành trình!

 

Những chia sẻ Phật giáo sâu sắc đang chờ bạn khám phá tại: https://bchannel.vn/emagazine/

Tu tập giúp mình điều gì - bchanel.vn

Giữa guồng quay vội vã của tuổi trẻ, vẫn có những người âm thầm chọn bước đi chậm rãi để quay về bên trong, lắng nghe chính mình và tìm đến sự tỉnh thức trong từng hơi thở. Trần Thị Trâm cô gái 20 tuổi là một trong số đó. Không rầm rộ, không phô trương, Trâm đến với đạo Phật bằng một con đường rất dịu dàng và từ đó lan tỏa những hạt giống bình an đến bạn bè, cộng đồng thông qua chính sự tu tập hằng ngày của mình. Dù còn rất trẻ, Trâm đã có nhiều năm gắn bó với Phật pháp như một điểm tựa tinh thần vững chắc. Với trái tim hướng thiện và tinh thần tỉnh thức, Trâm mong muốn lan tỏa những giá trị tốt đẹp của đạo Phật đến cộng đồng, đặc biệt là thế hệ các bạn trẻ với cuộc sống đầy biến động như bây giờ. Trong mỗi lời nói của cô là sự tỉnh thức, trong mỗi hành động là một hạt giống của thương yêu. Hành trình tu học của Trâm là minh chứng rằng tuổi trẻ không chỉ là khát vọng vươn lên, mà còn là khả năng lắng lại để tìm thấy ánh sáng từ bên trong.

PV: Nhân duyên nào đã khơi nguồn cho bạn lựa chọn Phật pháp làm nơi nương tựa trong hành trình trưởng thành của mình?

Mình đã được gieo duyên với Phật pháp từ khi còn rất nhỏ, từ khi bắt đầu có ý thức mình nhận ra chính bố là người đầu tiên dẫn dắt gieo duyên mình đến với con đường tu học, gieo những hạt giống thiện lành đầu tiên trong tâm hồn mình. Và chính từ đó thì mình được hiểu và tiếp tục tiến sâu về Phật pháp hơn. Mình đến với đạo Phật từ những điều rất bình dị trong đời sống. Từ thuở nhỏ, mình đã quen với hình ảnh bố lặng lẽ tụng kinh, thắp hương, hay những buổi sớm đưa mình đi chùa. Lúc đó còn trẻ con nên mình chỉ thấy đó là thói quen, là nếp nhà. Nhưng càng lớn, càng va vấp nhiều với cuộc sống, mình mới dần hiểu vì sao bố lại tìm đến Phật pháp và vì sao giờ đây, mình cũng chọn con đường ấy.

Có những lúc tâm trí mình rối bời, mệt mỏi vì những điều không như ý, mình tìm về những lời dạy của Phật về vô thường, về buông xả, về nhân duyên và cảm thấy lòng mình được dịu lại. Không phải vì mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn, mà vì mình học được cách chấp nhận và đi qua chúng một cách bình thản hơn. Cũng nhờ đó, mình dần thấm được tinh thần sống có Đạo, sống có Hiếu đây là những điều trước kia nghe quen tai mà chưa từng thực sự hiểu sâu. Đạo ở đây là đạo đức làm người, biết chia sẻ và giúp đỡ cho đi; Hiếu ở đây là hiếu thảo với bố mẹ, ông bà những người nuôi dưỡng và sinh thành ra ta. Mình tin nhiều người cũng như mình, nhờ biết đến Phật Pháp mà hiểu sâu sắc hơn về sống Hiếu Đạo. Và với mình, nương tựa đạo Phật là con đường để trở về với sự bình an trong nội tâm và hướng thiện trong cuộc sống.

PV: Bạn có thể chia sẻ một ngày tu tập lý tưởng của mình sẽ như thế nào không? Và tuổi trẻ thường gắn liền với năng lượng và khát vọng, vậy thì việc tu tập có từng khiến bạn cảm thấy “lạc nhịp” so với bạn bè không?   

Một ngày tu tập của mình thường rất giản dị. Mình bắt đầu buổi sáng bằng một chút tĩnh lặng có thể là ngồi thiền vài phút, hoặc đơn giản chỉ là ngồi yên để thở và cảm nhận sự có mặt trọn vẹn của mình trong ngày mới. Nếu có thời gian, mình đọc vài trang kinh, hoặc nghe một bài pháp thoại nhẹ nhàng. Càng ngày mình càng thấy rõ tu tập không phải là tách khỏi đời sống, mà chính là sống đời sống đó một cách tỉnh thức. Trong ngày, mình cố gắng thực tập chánh niệm trong từng việc nhỏ. Khi gặp chuyện bực bội hay không như ý, thay vì phản ứng ngay như trước, mình tập dừng lại, nhìn sâu vào cảm xúc và nghĩ thầm rằng mình đang thực sự cần điều gì lúc này? Có khi chỉ cần một hơi thở chánh niệm thôi, mọi thứ đã khác đi rồi.

PV: Chuyến đi tu tập nào đã để lại cho bạn ấn tượng sâu sắc nhất?

Để nói về điều khiến mình ấn tượng sâu sắc nhất trên hành trình tu tập, chắc chắn phải là những khóa tu mà mình đã được tham gia. Ban đầu, mình chỉ là một tu sinh lặng lẽ ngồi nghe pháp, học cách quay về với chính mình. Rồi dần dần, mình trở thành tình nguyện viên, sau đó được tin tưởng trở thành một trong những thành viên của Ban Tổ chức. Mỗi vai trò là một trải nghiệm khác nhau, và mỗi lần đều để lại cho mình những dấu ấn rất đặc biệt.

Nhưng nếu để nói về khóa tu khiến mình nhớ mãi, thì đó chính là khóa gần đây nhất tại Chùa Xuân Đài, tỉnh Hà Tĩnh. Đây không chỉ là nơi tổ chức khóa tu, mà còn là nơi gắn bó với mình từ bé nơi bố từng dắt tay mình tới chùa, nơi mình lần đầu biết đến tiếng chuông, tiếng mõ, và những bài học đầu tiên của Phật pháp. Và cũng chính nơi này, Sư phụ là người đầu tiên gieo vào mình hạt mầm tỉnh thức, mở ra con đường học Phật. Điều làm mình hạnh phúc nhất trong khóa tu này không chỉ là được tham gia tổ chức, mà là được cùng các bạn trẻ sống trọn vẹn trong không khí thiền môn và sự an trú trong hiện tại. Mình thấy rõ những ánh mắt thay đổi sau vài ngày tu, thấy sự lắng lại nơi trái tim của các bạn và mình chợt nhận ra rằng hóa ra mình không chỉ đang tu cho riêng mình, mà đang góp phần nhỏ bé vào việc lan tỏa sự an lành đến với người khác. Với mình, đó là tu tập trong hình hài chân thực và sống động nhất.

PV: Trải nghiệm phụng sự trong sự kiện cung thỉnh và chiêm bái Xá Lợi Đức Phật tại chùa Quán Sứ với bạn có ý nghĩa như thế nào?

May mắn có duyên được phụng sự trong sự kiện chiêm bái Xá Lợi Đức Phật tại Chùa Quán Sứ là một trải nghiệm thiêng liêng, sâu lắng và thật khó diễn tả trọn vẹn bằng lời. Mỗi khoảnh khắc được góp một chút công sức nhỏ bé trong đại lễ ấy, mình đều thấy lòng mình lắng lại không còn là Trâm của đời thường nữa, mà là Trâm đang được sống trọn vẹn trong sự khiêm hạ, trong chánh niệm, và trong lòng biết ơn sâu sắc. Nhìn từng dòng người kính lễ, có cụ già run run chắp tay, có bạn trẻ lặng lẽ rơi nước mắt mình càng thấy rõ giá trị của niềm tin, sự kết nối tâm linh, và tình yêu thương không biên giới. Được phụng sự là một phước duyên. Và với mình, đây không chỉ là một sự kiện mà là một dấu ấn sâu trong hành trình tu tập và trưởng thành của chính mình.

Mình vẫn nhớ như in một khoảnh khắc đặc biệt tại lễ chiêm bái Xá Lợi Phật ở Chùa Quán Sứ: Hôm đó trời nắng gắt hơn 40 độ, vậy mà nhiều cô chú lớn tuổi vẫn đến từ sớm, tay lần chuỗi, ánh mắt đầy thành kính khiến mình thực sự xúc động và kính phục. Có người phải đi hàng chục, thậm chí hàng trăm cây số, nhưng không ai than vãn hay bỏ cuộc. Ai cũng nắm tay chắp lễ, ánh mắt thành kính và tràn đầy niềm tin. Cảnh tượng đó khiến mình xúc động sâu sắc. Giữa cái oi bức của nắng hè, những bước chân bền bỉ ấy như thắp sáng cả không gian, nhắc mình về sức mạnh của niềm tin và lòng thành kính.

Đạo Phật không chỉ là chuyện đi chùa chiền hay kinh sách, mà là cách sống sâu sắc và chân thật giữa đời thường từ một hơi thở có mặt trọn vẹn, đến một suy nghĩ thiện lành, một hành động tử tế. Mình mong rằng các bạn có thể gieo cho mình một hạt giống bình an, và nuôi dưỡng nó bằng sự hiểu biết, bằng lòng từ bi như cách mà mình đã được gieo duyên ngày xưa. Dù bạn đang ở đâu trên hành trình của mình, chỉ cần quay về bên trong, bạn sẽ luôn có một nơi nương tựa vững chãi và đầy yêu thương. Bản thân mình cảm thấy rất duyên lành khi được Truyền Hình An Viên phỏng vấn. Hai tiếng “đồng hành cùng đạo” luôn là chủ đề mình trân trọng và thấy thiết thực trong đời sống giới trẻ như mình. Hy vọng những lời chia sẻ của mình sẽ lan tỏa thông điệp giáo lý sáng suốt, cuộc sống tươi đẹp mà Giáo hội đang truyền tải tới các bạn trẻ.

PV: Xin cảm ơn Trâm về những chia sẻ chân thành và ý nghĩa. Chúc bạn luôn giữ vững niềm tin, để tuổi trẻ mãi song hành cùng ánh sáng Phật pháp trên mọi hành trình!

Những chia sẻ Phật giáo sâu sắc đang chờ bạn khám phá tại: https://bchannel.vn/emagazine/