Cây cối, cỏ hoa, con người trong tranh Hoàng Anh Sáng, đều dịu dàng và mơ hồ với những nét vẽ đậm chắc mà phiêu, đồng thời cũng mang cái sự giản dị mộc mạc, kiệm chi tiết, như chính con người anh.
Hoàng A Sáng đi sâu thiền định qua nét vẽ hội họa, như thể để đi tìm được chính mình, và qua đó anh tìm được sự giải thoát.